Thần thoại Ai Cập: Từ đầu đến cuối – “Khải huyền giữa lời nói và thế giới bí ẩn HE”
Những năm tháng xa xưa khuấy động lòng người như sóng, và những huyền thoại, truyền thuyết được lưu truyền giống như những ngôi sao sáng, soi sáng dòng sông dài trong lịch sử của chúng ta. Trong bài viết này, chúng ta sẽ khám phá bí ẩn đằng sau bí ẩn của nền văn minh cổ đại này với chủ đề “Sự khởi đầu và kết thúc của thần thoại Ai Cập, được trình bày trong từ HE”.
1. Sự khởi đầu của mầu nhiệm: Sự mặc khải về sự ra đời – Nguồn gốc của vũ trụ trong “Lời Chúa” (Hedira). Trên dải biển cát này, một gợn sóng cuộc sống khuấy động, mở ra một chương tráng lệ của thần thoại Ai CậpNezha. Ở trung tâm của tín ngưỡng Ai Cập cổ đại, “Ngài” tượng trưng cho sự ra đời và tiếp tục của cuộc sống, và cũng là một dấu hiệu cho thấy các vị thần đã ban cho tất cả mọi thứ sức mạnh để tồn tại. Điều này tượng trưng cho sự kết nối giữa Thiên Chúa và con người, cho phép cộng sinh vĩnh cửu thông qua chu kỳ sống và chết. Quá trình này được tích hợp với sự mặc khải của cuộc sống, tiếp tục cho đến ngày nay, ảnh hưởng đến lịch sử và nền văn minh của loài người. Người Ai Cập cổ đại tin rằng mọi thứ trong vũ trụ đều có mối liên hệ mật thiết với nhau, và chúng tạo thành một mạng lưới sự sống rộng lớn. Trong thần thoại Ai Cập, “Ngài” đóng vai trò là biểu tượng của sự bắt đầu và kết thúc, xây dựng mối liên kết không thể tách rời giữa các vị thần và con người. Chính trên cơ sở niềm tin này, thần thoại Ai Cập đã được xây dựng và truyền đi. Nó không chỉ bao gồm quá trình bắt đầu và sinh ra của sự sống, mà còn báo trước sức mạnh của các vị thần và những bí ẩn của vũ trụ. Nó giống như một thiên anh hùng ca rộng lớn, mô tả một câu chuyện về sự sống và cái chết, hy vọng và sự cứu chuộc. 2. Sự kế thừa của cây sự sống: Từ khi sinh ra đến khi chết – biểu tượng của “HE” trong thần thoại Ai Cập. Từ “Ngài” có một ý nghĩa biểu tượng phong phú trong thần thoại Ai Cập. Nó đại diện cho cây sự sống, tượng trưng cho sự tăng trưởng và kế thừa của cuộc sống. Trong tín ngưỡng Ai Cập cổ đại, “Ngài” là cầu nối giữa các vị thần và người phàm, và là chìa khóa để tiếp tục cuộc sống. Trong thần thoại, cây sự sống phát triển vô tận, hưng thịnh và trở thành nguồn sống cho toàn vũ trụ. Người ta tin rằng thông qua việc thờ cúng cây này, các vị thần giữa trời và đất có thể được truyền đạt, và sự vĩnh cửu và thăng hoa của cuộc sống có thể được thực hiện. Điều này cũng phản ánh kiến thức và hiểu biết sâu sắc của người Ai Cập cổ đại về chu kỳ của cuộc sống. “Anh ấy” cũng đại diện cho một sức mạnh biến đổi và chuyển đổi trong thần thoại Ai Cập. Sức mạnh này hiện diện trong suốt cuộc đời, từ khi sinh ra đến khi chết đến tái sinh. Trong quá trình này, “Anh ấy” đóng một vai trò quan trọng. Người Ai Cập cổ đại tin rằng linh hồn sẽ trải qua một loạt các cuộc hành trình và được tái sinh trong thế giới ngầm hoặc tái hòa nhập vào chu kỳ vũ trụ. “Anh” tượng trưng cho quá trình biến đổi và tái sinh của linh hồn, cho phép con người vượt qua ranh giới của sự sống và cái chết và đạt được sự tái sinh vĩnh cửu. 3. Vận mệnh của thế giới ngầm: Chu kỳ chết và tái sinh. “HE” – một biểu tượng của từ “HE” – cũng phản ánh số phận của thế giới ngầm và quan điểm chu kỳ về cái chết và tái sinh. “Ngài”, giống như một chìa khóa dẫn đến một thế giới khác, đã mở ra sự hiểu biết của người Ai Cập cổ đại về thế giới của cái chết và khao khát tái sinh của họ. Osiris, vị thần của thế giới ngầm, tượng trưng cho sự kết hợp giữa cái chết và sức mạnh tái sinh. “Anh” tượng trưng cho quá trình người quá cố trải qua những thử thách của thế giới ngầm và cánh cổng tái sinh. “Anh” cũng đại diện cho đích đến của linh hồn người quá cố và là nơi yên bình của thế giới ngầm. Trong thần thoại Ai Cập, “Ngài” trở thành một phần không thể thiếu trong quá trình chết và tái sinh, cho phép linh hồn được giải thoát và có được hòa bình vĩnh cửu. Do đó, “HE”, như một ý nghĩa tượng trưng, cũng là một khởi đầu mới, “sự sống”, “cái chết” và “tái sinh”, tạo thành một chuỗi khép kín hoàn chỉnh và một quá trình theo chu kỳ. “Ông” tượng trưng cho sự hiểu biết độc đáo của người Ai Cập cổ đại về sự sống và cái chết và sự hiểu biết sâu sắc của họ về cuộc sống. “Ngài” không chỉ là một từ miêu tả về quá trình và kết thúc của cuộc đời, mà còn là một trong những cách quan trọng để khám phá và khai sáng khái niệm triết học về cái chết cho con người, vì vậy nó còn là kết tinh của trí tuệ trong quá trình văn minh! Với sự phát triển của lịch sử, mặc dù một số nội dung thần thoại cụ thể có thể phát triển và lưu hành do sự thay đổi của thời đại, nhưng ý nghĩa triết học và ý nghĩa sâu sắc mà nó chứa đựng là một trong những tích lũy lịch sử xứng đáng để chúng ta thảo luận sâu và kế thừa. Do đó, khi chúng ta nói về thần thoại Ai Cập, chúng ta không chỉ nói về truyền thuyết về một nền văn minh cổ đại, mà còn khám phá sự hiểu biết và khám phá bản chất của cuộc sống, đồng thời đóng góp và khai sáng cho quá trình văn minh nhân loại!